Trang

18 tháng 11, 2012

VĂN TẾ ÂN SƯ NGUYỄN VĂN KHẤN



Thánh hiệu Giuse,
Danh xưng Văn Khấn.
Thiên quốc vĩnh hằng,
Trần gian cõi tạm.

Sách ghi:
Đất Bắc Ninh - canh ngọ kỷ  (1930) xác khởi nhân trần,
Miền Cam Lĩnh - tân mão niên (2011) hồn quy thiên vận.
Tám mốt lẻ ruổi dong,
Bốn tám tròn thân dấn.

Tuổi đủ chục, chân thiếu thời vào chủng viện tung tăng,
Sang băm ba, tay niên tráng hiến đời tu vĩnh khấn.
Ngặt nghèo mệnh số, đất Bắc lang bạt long đong,
Điên đảo cung vi, trời Nam phiêu bồng lận đận.

Lòng phó dâng Thiên Chúa an bài,
Tâm tín thác Thánh Thần hướng dẫn.
Miền Sài đô êm ấm, tay mở khăn lễ uy nghi,
Đất Thụy Sĩ đăng trình, trí thu túi khôn cần mẫn.

Về bản xứ, đem tinh hoa dẫn dắt chỉ đường,
Hồi cố hương, lấy huệ quả đắp bồi khai khẩn.

Đất Sài thị xa rời,
Về Long Xuyên đáo nhận.
Đức vâng lời phó đấng bản quyền,
Tâm khiêm phục trao người cai quản.

Từ ân sư giảng dạy giáo tràng,
Đến quản lý văn phòng địa phận.             
Sức đã yếu bởi sớm tối miệt mài,
Tâm chưa mòn dù ngày đêm cần mẫn.

Bệnh tình sang đất Mỹ, nỗi tâm sự u uẩn chẳng vơi       ,
Bịn rịn biệt trời Nam, niềm tri giao hàn huyên chưa cạn.

Ngờ đâu:
Ách thống thiên tai!
Họa đeo quốc nạn!
Đường đi thong dong,
Lối về bít chắn!
Nhớ quê hương vò võ, đáy lòng thổn thức băn khoăn,
Hoài cố quốc khôn nguôi, tấc dạ ngổn ngang u uẩn.
Lại quy tụ dân di trú xa bày,
Thêm góp gom người rời quê tránh nạn.
                                                                       
Một đời tằm nhả tơ muôn,
Suốt kiếp ong gom mật vạn.
Nâng đỡ kẻ tha phương bớt nỗi hoài mong,
Ủi an người cố lý vơi cơn ách nạn.
Kiếp lữ hành che gió chở mưa,
Đời linh mục trong khơi đục gạn.

Than ôi:
Khắc hết  giờ tan,
Niên cùng nguyệt tận!
Hồi triệu thiên cung!
Đáo kỳ viên mãn.

Phút khởi sinh thánh ý an bài,
Giờ lâm tử Chúa trên định sẵn.
Đủ nén kim ngân trao thuở đầu đời,
Ắp kho châu báu trả khi mãn hạn.

Nay chúng con:
Côi cút u buồn!
Bơ vơ bạc phận.
Đốt ngọn nến, tiễn thầy cả về cõi trường sinh!
Thắp làn hương, đưa ân sư đến miền vĩnh trấn.
Trọng cẩn!!

Không có nhận xét nào: