(LM nhà văn Josept Vũ Xuân Huyên, cha sở giáo
xứ
Plasselb, Thụy Sĩ. Tạ thế ngày 28-07-2004)
Anh Huyên !
Anh Vũ Xuân Huyên !
Tuyết tiêu – Vân tán.
Vỡ mảnh trăng hiền !
Trai đất Việt,
vượt bán cầu cảm thương đời di trú !
Khách trời Âu,
lòng đôi ngả nhung nhớ nỗi chim quyên.
Thân xứ lạ, cần cù
tâm khai phá,
Dạ quê nhà mài
miệt trí thiên duyên.
Nhớ xưa :
Tuổi niên thiếu
tung tăng vào chủng viện,
Lứa thanh xuân
chăm chỉ cuộc tu hiền.
Nhật nhật khẩn cầu
tam vị Chúa,
Niên niên ngưỡng
vọng cửu trùng Thiên.
Lòng theo lý tưởng
!
Chí vững trung
kiên !
Mộng khôn lớn dắt
dìu dân Chúa,
Ước trưởng thành
nâng đỡ đàn chiên.
Ngờ đâu :
Con tạo vần xoay
dời thương hải !
Thiên cơ bất lậu
biến tang điền.
Thầy trò ly tán !
Bè bạn lạc thuyền.
Chẳng cam tâm yên
thân nương rẫy !
Quyết một lòng
rong duổi vượt biên.
Định cư nơi Thụy
Sĩ,
Đeo đuổi chốn
nhiệm huyền.
Có tiếng Chúa,
trao ban hàm linh mục !
Có lời Ngài, gọi
chăn dắt bầy chiên.
Đến giờ phút, chân
son bước lên bàn thánh!
Đáo hạn kỳ, tay
ngọc dâng chén tinh tuyền.
Nâng cao đĩa bạc !
Khóac cánh y huyền
!
Trang giấy trắng
khơi thông dòng chân lý !
Ngọn bút thần vạch
tỏ lối duy thiên.
Ngày sáu khắc nhớ
quê hương vò võ!
Đêm năm canh
thương đất mẹ nào quên.
Thương ôi:
Một đêm bão tố !!
Cánh hạc quy tiên
!!
Mây kéo khân tang,
hải ngoại tuyết trắng rơi bao phủ!
Gió gào thổn thức, quê nhà mưa đen đổ triền miên.
Gẫy cánh thiên di,
chim hồng sa đơn độc !
Đứt buồm hải lộ,
thuyền bạc vỡ oan khiên.
Tin đau đớn, nghĩa
kim bằng ngơ ngác !
Luống nghẹn ngào,
tình Khai Phá chao nghiêng.
Ân sư nhung nhớ !
Bằng hữu sao quên
!
Dâng thánh lễ,
khấn xin anh an nghỉ !
Khúc tâm ca, khẩn
nguyện giấc trường miên.
Hẹn ngày chung
cuộc !
Hội ngộ đoàn viên
!…
(Mưa ngâu 2004)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét