Trang

25 tháng 4, 2013

KINH PHÁP CÚ - PHẨM HOA



Dệt thơ: Bóng tà dương


IV.  PHẨM HOA
(PUPPHAVAGGA)
44. 
Ai chinh phục giới: Địa – Diêm – Thiên
Và khéo truyền âm Pháp cú huyền
Có phải thợ tài đi góp nhặt
Ngàn hoa kết đính đẹp tràng duyên?

45. 
Giới Địa – Diêm – Thiên hữu học chinh
Chuyên chăm Pháp cú dụng ngay tình
Như người thợ khéo siêng năng nhặt
Hoa kết thành tràng thật rất xinh

46. 
 Nên biết thân này bọt nổi trôi
Mất còn huyễn hóa hợp tan rồi
Mũi tên cám dỗ ma thần bắn
Thoát khỏi khe dòm quỷ chúa thôi

47. 
Đang cơn say ngủ các thôn làng
Nước cuốn trôi càn bão lũ phăng
Kẻ ái u mê thường giống thế
Gom hoa dục lạc hiến ma thần

48. 
Tâm ái sinh ra lớn trước tiên
Tham hoa lưu luyến nhặt triền miên
Tử thần hể hả lôi đi mất
Còn lại điều gì hỡi kẻ điên?

49. 
Khất thực Sa môn đến mọi nhà
Như ong chăm chỉ kiếm rừng hoa
Mật thu chút ít bay về tổ
Chẳng hại gì hoa vẫn mặn mà

50. 
Xin đừng dòm ngó lỗi tha nhân
Công việc thế nào miệng ngậm tăm
Nghĩ lại hành vi mình trước đã
Việc làm sau trước có nên chăng!

51. 
Có sắc không hương lợi ích gì
Tuy là đẹp đẽ chẳng thơm chi
Những người thơn thớt môi lành thánh
Việc thiện lơ là bỏ bẵng đi

52. 
Màu sắc hoa kia đẹp lạ thường
Lại gần ngửi thấy ngát thơm hương
Những người miệng nói tay làm tốt
Kết quả vô cùng hảo thiện lương


53. 
Gom góp từng nơi chẳng ngại xa
Kết nên xinh xắn mỗi tràng hoa
Như người miệng lưỡi tay chân tốt
Cũng góp duyên do tạo thiện hòa

54. 
Bất cứ hương nào của các hoa
Đều bay thuận gió đến nơi xa
Riêng hương đức hạnh người chân chính
Xuôi ngược muôn phương vẫn đậm đà

55. 
Mỗi cây mỗi loại trổ thành hoa
Màu sắc hương nồng chỉ thoáng qua
Duy nhất là bông cây đức hạnh
Hương thơm sắc dịu đến khi già

56. 
Hương sen hương huệ diệu kỳ thay
Ngây ngất lòng người phảng phất lay
Chẳng sánh cho bằng hương đức hạnh
Thơm ngát chư thần phải đắm say

57. 
Người nào giới hạnh tựu thành hay
Chẳng để buông lung diệt mỗi ngày
Chính trí trụ an và giải thoát
Ác ma dòm ngó cũng chau mày

58. 
Mọc lên giữa vũng đống bùn nhơ
Quăng bỏ đâu chăm lớn vật vờ
Lại nở hoa sen thơm bát ngát
Người qua khen nức chẳng nghi ngờ

59.  
Từ nơi hỗn tạp chốn  phàm phu
Uế nhiễm nhiều đêm tối mịt mù
Chánh giác chân truyền nay hiện diện
Sáng ngời trí tuệ rọi tâm hư
Bóng Tà Dương

Không có nhận xét nào: