Trang

30 tháng 9, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN - Chương 12



(Dệt thơ Bóng Tà Dương)


- Chương 12 -
 (Cn12, 1-28)

Yêu lời nghiêm huấn thật là tri
Ghét bỏ răn truyền rõ độn si
Đức Chúa hằng thương ai hướng thiện
Nhưng ngài kết án kẻ gian phi

Kẻ ác chông chênh chẳng vững vàng
Người ngay trụ cột thật đàng hoàng
Công minh nền tảng luôn chăm sóc
Mưu mẹo phô bày chính đứa gian

Nội tướng trong nhà việc đảm đang
Người chồng như được ngọc huy hoàng
Vợ hư chểnh mảng không coi sóc
Như đống xương rời mục bãi hoang


Tiếng ác như giăng bẫy giết người
Lời khôn tựa thuốc cứu cho đời
Phi nhân đổ lật lăn nhào xuống
Chính nghĩa an toàn vững mọi nơi

Biết điều phải trái được ca khen
Phán đoán quàng xiên chỉ thấp hèn
Thà cứ thường dân mà sống đủ
Hơn nhiều ông lớn cứ bon chen

Chính trực chăm lo vật trại chuồng
Gian tà thâm độc chẳng màng vương
Nông phu cày cấy nên no đủ
Phú phiếm buông lơi gặt chán chường

Lưới dò kẻ xấu cuốn người ngu
Chính trực hiên ngang chẳng lạc mù
Cửa miệng lanh chanh thường sập bẫy
Đáy lòng chân chính biết tà hư

Thốt lời tử tế nhận điều hay
Hậu quả thu về thực chính đây
Kẻ dở thường xưng danh trí thức
Bưng tai giả điếc chẳng nghe này

Ngu dại không ngăn được giận trào
Người khôn nén nhục vượt qua rào
Nói lên sự thật là công lý
Làm chứng tà gian ắt đổ nhào

Nói bừa thật giống mũi gươm đâm
Miệng lưỡi khôn ngoan quả thuốc thần
Lời thẳng lưu tồn bao thế hệ
Câu ngoa mấy bữa cũng bay tàn

Mưu tà lãnh họa chuyện đương nhiên
Chân chính thăng hoa chả não phiền
Ngay trực họa tai không bén mảng
Gian hùng nạn viếng đến triền miên

Đức Chúa khinh thường  miệng đảo điên
Vô cùng yêu mến kẻ chân hiền
Khôn ngoan hằng dấu điều mình biết
Ngu dại huyênh hoang ắt chuốc phiền

Cần mẫn nắm quyền lực chỉ huy
Biếng lười suốt kiếp chẳng ra chi
Lời vàng tử tế hân hoan đón
Lo lắng tâm hồn sớm sụp suy

Công chính như đèn rọi đốt chong
Ác nhân bóng tối cản rào chông
Hiên ngang kẻ trực vô miền sống
Lầm lũi gian tà đến tử vong

Không có nhận xét nào: