(Dệt thơ Bóng Tà Dương)
- Chương 13 – (Cn13, 1-25)
Con cái khôn vì giữ lệnh cha
Nhược bằng nhạo báng chẳng nghe qua
Nói năng thiện hảo thu điều tốt
Miệng lưỡi lăng nhăng gặt nỗi tà
Múa mỏ khua môi chỉ thiệt phần
Ngăn mồm giữ lưỡi được an thân
Thèm muốn nhưng lười đâu nhận được
Chuyên chăm kết quả tự nhiên gần
Chính trực thường luôn ghét lọc lừa
Gian tà xấu nhục lại hay ưa
Thanh liêm sát cận người ngay thẳng
Tội lỗi kề bên đứa lọc lừa
Rách nát khoe mình lắm tài ngân
Giầu sang khiêm nhượng giả cơ hàn
Tim đèn đã lụi làm sao thắp
Khêu bấc châm dầu đốt sáng choang
Tự mãn kiêu căng chỉ bất toàn
Nhún nhường khiêm hạ thật khôn ngoan
Thong dong thu lượm nhiều thêm mãi
Vội vã giầu to lại sớm tàn
Giấc mộng chưa thành trí ngẩn ngơ
Điều mong toại nguyện thỏa vô bờ
Coi thường giáo huấn sao thành được
Tôn trọng răn truyền đạt ước mơ
Xử sự quang minh được mến nhiều
Theo đường bất tín phải nghiêng xiêu
Người khôn ý thức khi hành động
Kẻ dại dù che cũng lộ điều
Sứ giả gian manh chuốc họa sầu
Ngoại giao tín cẩn kết dài lâu
Khinh thường nghiêm huấn đeo vào nhục
Tuân giữ lời vàng kết ngọc châu
Tựu thành kết quà sướng tâm tư
Chối bỏ ơn lành đứa xuẩn ngu
Chơi với người khôn là mở trí
Kết bè kẻ dại tất nên hư
Gia tài đức độ để cho con
Gian xảo tiền nong chỉ mất mòn
Bất hạnh đeo theo phường tội lỗi
May lành ở mãi kẻ lòng son
Đất hoang hậu đãi kẻ nghèo nàn
Khai khẩn chuyên cần vượt khó khăn
Chăm chỉ no nê người mẫn cán
Nhác lười gây đói đứa phàm ăn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét