Trang

31 tháng 10, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN - CHƯƠNG 18




(Dệt thơ Bóng Tà Dương)

- Chương 18 -
 (Cn 18, 1-24)

Ích kỷ đi theo dục vọng truyền
Hay thường nổi giận trước lời khuyên
Người ngu nào thích đường am hiểu
Lại cứ phô bày cảm nghĩ riêng

Nơi nào có ác: có khinh khi
Nhục nhã ngồi đâu rủa xả ghì
Miệng lưỡi con người sâu xoáy thẳm
Đầy tràn nguồn mạch những ngôn phi

Bênh vực gian hùng cổ họng khan
Người ngay đè nén ép vô vàn
Mang ra xét xử quàng thiên lệch
Tốt đẹp không nào  hỡi án quan?

Môi người ngu độn tạo tranh phân
Vạ lưỡi ăn đòn tự khốn thân
Tàn tạ hình hài do lỗ miệng
Tự chui bẫy rập khổ trăm phần

Mách lẻo như là của rất ngon
Ruột gan đón nhận hả hê lòng
Biếng lười bổn phận đâm hư hỏng
Phá hoại đời mình có biết không?

Đức Chúa danh bền tựa tháp kiên
Chính nhân chạy đến được an liền
Người giầu giữ của như thành lũy
Chức trọng uy cao bảo vệ quyền

Tự đại đường đưa ngã hố quàng
Khiêm nhường lại đến chốn vinh quang
Chưa nghe vội cãi lời điên dại
Chịu tiếng ngu đần nhục nhã mang

Ốm đau được đỡ bởi tinh thần
Suy sụp tâm hồn ai đỡ thân
Người trí tiếp thu nhiều hiểu biết
Bờ tai đón nhận quý vô ngần

Quà cáp đường thông lúc bước vào
Gặp người chức trọng với danh cao
Nói nhiều tự biện ta đây đúng
Ắt bị người sau lột mũ nhào

Cãi vã như then cửa lũy đồn
Ào ào mở toác đón thù xông
Con người phải gánh bao tai vạ
Do miệng môi mình tự phát ngôn

Sinh tử đều do miệng lưỡi làm
Yêu nhiều hậu quả lãnh đừng than!
Vợ hiền kiếm được vô cùng phúc
Bởi đó ơn lành Đức Chúa ban

Nghèo hèn khẩn khoản tiếng nài thương
Giầu có huyên hoang hống hách thường
Có thứ bạn bè gây thảm họa
Lại nhiều bằng hữu đáng nêu gương

Không có nhận xét nào: