Vượt đường diệu vợi đến Tà Pao
Nắng sớm hây hây rọi đón chào
Nhuộm vạt áo dài thêm sắc trắng
Em dừng chân ngắm ngước lên cao
Thăm thẳm đường lên chốn tượng đài
Cùng người tha thiết sánh đôi vai
Bậc xa cao mấy đâu chùn gót
Tay vịn tay nhau nhấc bước dài
“Người ấy” cùng em quyết bước lên
Dẫu rằng hơi thở cứ dồn thêm
Bảo rằng: “Lên Mẹ xin ơn phước
Phù hộ cho mình được ý riêng”
Kìa Mẹ uy nghi cả dáng hình
Dung nhan kiều diễm thật là xinh
Hoa tươi lớp lớp quanh chân bệ
Lưu lại ân tình lớp chúng sinh
Chuỗi hạt cườm tay Mẹ khẽ lay
Gió vờn như nhắc chúng em đây
Thang đời từng bước như lần hạt
Cố gắng trèo lên dẫu trật trầy
Mắt ngước lên nhìn cực Thánh nhan
Áo choàng thanh khiết với vuông khăn
Mắt huyền hướng tới xa xăm đó
Trông cõi nhân sinh mãi lạc lầm
Nhắn nhủ thế trần Mẹ hé môi
Hồng lên sắc sống thắm làn vui
Dịu dàng khuyên nhủ ai sa
ngã
Đừng có buông mình chỗi
dậy thôi
“Người ấy” thầm thì nói
với em:
"Nguyện nài van Mẹ
xuống ơn thiêng
Đỡ nâng hai đứa đường xa
lắm
Ao ước đạt thành ý nguyện
riêng"
Dẫu biết ngày mai rất mịt
mù
Gai đời cào xước chốn
thâm u
Hôm nay lên Mẹ đâu thề
ước
Kỷ niệm êm đềm một sớm
thu…
Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét