Lâu quá không về thăm xóm
cũ
Thăm thầy với bạn tháng
năm xưa
Và cô hàng xóm bao xa
cách
Tưởng đã xa rồi những sớm
trưa!
Đường xưa lối cũ quê
nghèo đó!
Mùa nước lên cao ngập ướt
sàn
Có mảnh thuyền con như
cánh bướm
Bập bềnh trên mũi sóng
lăn tăn
Bao tảng lục bình trôi
lãng đãng
Điềm từng hoa tím mộng
buồn vương
Mỗi lần chúa nhật đi dâng
lễ
Í ới gọi nhau đến giáo đường
Trắng hồng lam tím bao
bông súng
Đã trổ vươn nhoài khắp
mặt ao
Mắt ngắm mải mê lòng dịu
nhẹ
Đời dù ô trọc cứ thanh
cao
Điên điển ngày nao sao
nhớ quá
Hoa vàng nở rộ rợp bờ
sông
Lung lay theo gió cười trong nắng
Hái một rổ đầy nấu lóc bông
Tháng tám lũ lên sông
trắng xóa
Le le gà nước gáy vời
nhau
Hàng hàng sóng lúa chao
theo gió
Xào xạc xuân thì trổi
xuyến xao
Tháng chín chống xuồng
qua nghĩa địa
Hình cây thập tự đứng trơ
vơ
Hồn chìm đáy nước sầu hiu
hắt
Kiếp sống nhân sinh quá
dật dờ
Tháng mười mùa ngắm Rosa
đến
Vọng tiếng kinh huyền
vẳng cất lên
Khẩn Chúa chở che loài
thụ tạo
Thuyền đời mát mái lướt
xuôi êm
Mười một cầu cho người đã
khuất
Thuyền ra đất thánh lệ
hằng năm
Câu kinh khẩn nguyện Trời
thương xót
Cứu vớt hồn lên cửa vĩnh
hằng
.....
Lâu lắm không về thăm xóm
cũ
Ai còn ai mất chốn quê
xưa
Người đi kẻ ở hai miền đó
Nỗi nhờ đầy vơi biết mấy
vừa...
Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét