Trang

31 tháng 8, 2013

THƠ ĐƯỜNG... SỬ 2



  
THƯỢNG TƯỚNG: TRẦN QUANG KHẢI
Đại thần trụ cột chốn triều ca
Tể tướng ra công việc nước nhà
Dẹp mặt bất bình chung sướng khổ
Bắt tay giao hữu hợp an hòa (*)
Chương Dương Bắc lộ thành tro cốt
Hàm Tử Mông đoàn hóa bóng ma
Đệ nhất anh hùng tài trí tuyệt
Ngàn năm đuốc sáng rọi đâu nhòa
Bongtaduong

(*)Trần Quốc Tuấn là con Trần Liễu, Trần Quang Khải là con Trần Cảnh. Hai người đều là anh em nửa dòng máu. Ngoài mâu thuẫn giữa dòng chính và dòng thứ, giữa hai ông còn có cả mối bất hòa cá nhân.


CHIÊU VĂN: TRẦN NHẬT DUẬT
Chiêu Văn Đồng Tử khắc từ thai (*)
Thông thạo bao nhiêu tiếng nước ngoài
Hữu hảo khiêm nhường nhưng dũng mãnh
Ôn hòa nhu thuận lại cường oai
Ngoại giao phương Bắc rành ngôn ngữ
Chiến sự quân Mông vỡ khí tài
Hàm Tử thư hùng vang trận địa
Lừng danh Đại Việt mực nào phai
Bongtaduong

(*)Theo sử sách, từ nhỏ ông đã nổi tiếng là hiếu học và "sớm lộ thiên tri, ham thích hiểu biết về các tiếng nói và các giống người". Truyền rằng khi mới sinh, trên tay Trần Nhật Duật có bốn chữ "Chiêu Văn đồng tử". Sau vua Trần lấy đó mà đặt vương hiệu cho ông là Chiêu văn (có nghĩa là đón, gọi cái đẹp).

NHÂN HUỆ: TRẦN KHÁNH DƯ
Lắm tật đa tài giỏi pháp binh
Điều quân phó tướng việc thường tình
Quân lương đánh đắm thù điên đảo
Vũ khí dìm sông giặc thất kinh
Trương Hổ tái chàm run vỡ mật
Chế Chi xanh xám sợ khom mình
Đồng hoang khai khẩn vùng Nam Định
Tưởng nhớ công xưa lập miếu đình
Bongtaduong

29 tháng 8, 2013

THƠ ĐƯỜNG... SỬ





DANH TƯỚNG: PHẠM CỰ LẠNG
Sát cánh Đinh triều dẹp sứ quân
Lại phò Lê đế chống thù xâm
Chung lòng phá Tống trừ tai họa
Góp sức bình Chiêm triệt mống mầm
Dẫn thủy nhập điền thông vận nước
Mở đường phá núi giúp an dân
Lòng son một mối lo gồng gánh
Nước mạnh dân giầu góp sức chăm
Bongtaduong

DANH TƯỚNG: TÔN ĐẢN (NÙNG TÔNG ĐẢN )
Bắc tiến ào ào vượt giáp ranh
Bốn mươi hai buổi đánh ba thành
Tống triều hoảng sợ co hòa hoãn
Nam quốc oai hùng khởi chiến tranh
Muốn được an toàn mưu tính toán
Phải gây uy lực kế thi hành
Lang trung phó tướng bình thiên hạ
Dũng lược lưu truyển rạng sử xanh
Bongtaduong

DANH TƯỚNG: LÊ TẦN (LÊ PHỤ TRẦN)
 Dòng dõi nhà Lê, tướng sĩ Trần
Trung thành mãnh liệt khiển ba quân
Ván che khiên mộc phò vương thoái
Tay múa đao thương cản giặc tràn
Trấn thủ  Nghệ An đe Bắc quốc
Tung hoành Thanh Hóa trợ Chiêm lân
Thái Tông cảm khái tôi trung hậu
Sự nghiệp tồn lưu được dũng thần (*)
Bongtaduong

(*)Tháng giêng năm 1258, vua Trần Thái Tông định công phong tước, ban cho Lê Phụ Trần làm Ngự sử đại phu. Vua nói: "Trẫm không có khanh, thì đâu có ngày nay. Khanh hãy cố gắng để cùng được trọn vẹn về sau"

28 tháng 8, 2013

GÁNH PHÂN




Nghề tôi lếch thếch có ra gì
Lủng lẳng thùng phân mỗi sáng đi
Năng đảm thế gian tam xích kiếm
Tận thu thiên hạ nhất nhung y (*)
Che mồm dưới xóm chê đàm tiếu
Bịt mũi trên làng bĩu thị phi
Mua chữ cho con đành hổ phận
Tương lai hạnh phúc chẳng ai bì
Bongtaduong
 (*)Nguyên chữ:  Ý nhất nhung y, năng đảm thế gian nan sự. Đề tam xích kiếm, tận thu thiên hạ nhân tâm. (Khoác một áo bào, đảm đang khó khăn trong thiên hạ, Cầm ba thước kiếm, tận thu lòng dạ thế gian). Câu đối vua Lê Thánh Tông tặng người gánh phân.

26 tháng 8, 2013

NHÃ LANG – CẢO NƯƠNG (*)




Móng rồng cài chặt mũ đầu mâu
Quang Phục thần uy quỷ khiếp sầu
Chăn gối mềm môi chồng ướm hỏi
Ái ân dẻo lưỡi vợ khai mau!
Nhã phu cố ý lừa mưu hiểm
Cảo phụ vô tình mắc bẫy sâu
Triệu Việt bại vong đành tuẫn thủy
Cơ đồ sụp đổ thật thương đau
Bongtaduong

(*) Lý Phật Tử có con trai là Nhã Lang, xin lấy con gái của Triệu Việt Vương là Cảo Nương. Việt vương bằng lòng, nên hai nhà kết thành thông gia. Vì yêu quý Cảo Nương nên Việt Vương cho Nhã Lang ở gửi rể.
Sau Nhã Lang biết được bí mật về quân sự của Triệu Việt Vương, báo lại cho Lý Phật Tử. Phật Tử mang quân đánh úp Việt Vương. Việt Vương tự biết thế yếu không thể chống được, bèn đem con gái chạy về phía nam, muốn tìm nơi đất hiểm để ẩn náu tung tích, nhưng đến đâu cũng bị quân của Phật Tử đuổi theo sau gót. Việt Vương cưỡi ngựa chạy đến cửa biển Đại Nha, bị nước chắn, than rằng: "Ta hết đường rồi!", bèn nhảy xuống biển tự vẫn.
Truyền thuyết kể rằng:
Nhã Lang bảo vợ: "Trước hai vua cha chúng ta cừu thù với nhau, nay là thông gia, chẳng cũng hay lắm ư? Nhưng cha nàng có thuật gì mà có thể làm lui được quân của cha tôi?". Cảo Nương không biết ý của chồng, bí mật lấy mũ đâu mâu móng rồng cho xem. Nhã Lang mưu ngầm tráo đổi cái móng ấy, rồi bảo riêng với Cảo Nương rằng: "Tôi nghĩ ơn sâu của cha mẹ nặng bằng trời đất, vợ chồng ta hòa nhã yêu quý nhau không nỡ xa cách, nhưng tôi phải tạm dứt tình, về thăm cha mẹ". Nhã Lang về, cùng với cha bàn mưu đánh úp vua, chiếm lấy nước.

24 tháng 8, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN - CHƯƠNG 9



(Dệt thơ Bóng Tà Dương)


- Chương 9 -
Ðức Khôn Ngoan mở tiệc đãi khách
(Cn9, 1-6)
Khôn ngoan xây cất lấy nhà mình
Dựng cột tra kèo lại rất xinh
Chưng đọn bàn ăn đầy mỹ vị
Còn sai đệ tử triệu hiền minh

Khôn ngoan đi khắp chốn kinh thành
Mời gọi con người mở trí nhanh
Ăn uống thỏa thuê lời chính đáng
Đừng khở khạo nữa các em anh!

Chống hạng người ngoan cố
(Cn9, 7-12)

Ngoan cố thôi đừng sửa dạy thêm
Đã không kết quả lại gây hiềm
Thôi đành giáo huấn người nghiêm túc
Để họ càng khôn hiểu cứng mềm

Kính tôn Đức Chúa bước đi đầu
Chí thánh tràn đầy hiểu biết sâu
Nhờ đó làm tăng thêm tuổi thọ
Trần đời viên mãn hưởng dài lâu

Nếu được khôn ngoan hưởng phúc phần
Cầm bằng ngoan cố gánh sai lầm
Tự cao tự đại không học hỏi
Chỉ là một chỗ đứng chôn chân

Mụ khờ dại cũng lên tiếng mời mọc
(Cn9, 13-18)

Kìa mụ Dại Khờ đến hỏi thăm
Ồn ào vô trí lại ngu đần
Ngồi trên ngai rỗng môi mời mọc
Chỉ kẻ ngây thơ mới đến gần

Với kẻ ngu đần mụ rỉ tai
Thực đơn ăn vụng mới ngon hoài
Chớ có nghe theo lời mật rót
Âm ty thăm thẳm đợi con này

(Hết phần I)