Trang

19 tháng 8, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN



(Dệt thơ Bóng Tà Dương)


- Chương 06 -

Sự bảo lãnh thiếu khôn ngoan
(Cn6, 1-5)
 
Bảo lãnh bao che bạn ngặt nghèo
Hoặc ai xa lạ lỡ giao kèo
Thoát ra khó lắm dây hằng trói
Chữ tín làm sao cởi nút đeo

Phải cố phân trần gỡ mối ra
Đừng thinh lặng mãi chớ lơ là
Linh dương sập hố nên tìm cách
Lập tức tìm đường thoát thật xa

Người biếng nhác và con kiến
(Cn6, 6-11)

Kìa nhìn lũ kiến sống ra sao
Trật tự bày đàn chuẩn biết bao
Lãnh đạo quan quyền không chẳng có
Mà hằng tự giác việc đề cao

Lương thực thu vào lúc sớm trưa
Đề phòng lụt lội bão cùng mưa
Người sao biếng nhác vô tình thế
Ngủ mãi sang giầu có đến chưa?

Người xảo trá
(Cn6, 12-15)

Gian ác đây này đứa xấu xa
Luôn mồm dối trá miệng ba hoa
Khều chân nháy mắt làm âm hiệu
Toan tính trong tâm mối bất hòa

Tham ắt phải thâm lẽ tất nhiên
Mưu sâu họa lắm đến ngay liền
Tai ương ập đến làm sao đỡ
Ác báo hôm nay đã nhãn tiền

Bảy điều Thiên Chúa ghê tởm
(Cn6, 16-19)

 Những điều Đức Chúa tởm khinh chê
Mắt – lưỡi – tay - lòng tội gớm ghê
Chứng gian – dối trá cùng gieo họa
Bảy mối căn nguyên tạo não nề

Cha tiếp tục nhắn nhủ con
(Cn6, 20-35)

Huấn lệnh là đèn tỏ lối đi
Bảo ban mở trí phải tường suy
Bao lần lặp lại đêm ngày mãi
Khắc cốt ghi lòng nhớ tạc ghi

Lại nữa con ơi phải giữ mình
Tâm hồn thanh  sạch chắc như đinh
Đàn bà trắc nết đừng lơi lả
Phụ nữ chồng con chớ vướng tình

Gái điếm mong sao kiếm chút tiền
Nhưng người phụ nữ mất nhiều lên
Cả đời cao quý tan tành hết
Một chút sa  đà phải đổ nghiêng

Dấu lửa trong người ắt cháy tiêu
Đi trên than đỏ bỏng chân nhiều
Giao du vợ bạn nguy tai lắm
Đói khát chi đâu phải đánh liều

Đắm dục đàn ông mất trí nhanh
Tự mình lao xuống dốc không phanh
Dâm ô một chút mà đâu rửa
Nhục nhã ăn đón bị ố danh

Chồng nó nổi ghen ắt trả thù
Đâu hề thương xót chẳng đền bù
Bao nhiêu quà cáp hòng che đậy
Một mực là không chỉ chối từ

Không có nhận xét nào: