(Dệt thơ Bóng Tà Dương)
- Chương 04 -
Ðể cho Ðức Khôn Ngoan hướng dẫn
(Cn4, 1-27)
Nghe tường nghiêm huấn bậc cha anh
Chớ có lơ là sao nhãng quanh
Nhớ lại ngày xưa trong mái ấm
Mẹ hiền yêu quý tựa vàng oanh
Dạy rằng chăm
chắm giữ khôn ngoan
Sắm sửa nâng niu nhớ bảo toàn
Chớ có lãng quên hòng từ bỏ
Kho tàng tri thức sẽ theo mang
Khôn ngoan bảo vệ suốt đời con
Sở hữu đừng buông sự sống còn
Kính trọng giữ gìn như bảo ngọc
Bên mình gắn bó tấc lòng son
Khôn ngoan kết tụ những vòng hoa
Trao đội đầu con mão chói lòa
Năm tháng hành trình luôn tiếp sức
Đường ngay nẻo chính bước chan hòa
Thênh thang khắp nẻo chợ phù hoa
Chạy nhảy liên hồi chẳng ngã sa
Bám chắc vững vàng không buông lỏng
Đó là sự sống chính đời ta
Chớ có đi cùng lũ ác nhân
Tránh xa tìm lối khác an toàn
Bồn chồn kẻ dữ đầy nham hiểm
Níu kéo con vào những vết chân
Bạo tàn là rượu uống say sưa
Hung hãn là lương thực sớm trưa
Kẻ ác ngày đêm hằng quấy đảo
Bao nhiêu với chúng cũng đâu vừa
Đường người công chính tựa bình minh
Ngõ ác gian kia bóng tối rình
Đôi ngả đêm đen và ánh sáng
Trong hai chọn một nghĩ cho rành
Chú tâm nghe kỹ tiếng thầy truyền
Mắt chớ rời xa trí giữ nguyên
Sức sống tiềm tàng nơi chính ngữ
Toàn thân mạnh khỏe được an nhiên
Giữ trái tim con chớ tật nguyền
Tuần hoàn nhịp đập sống huyền thiên
Lọc lừa khóe miệng quăng cho khuất
Thâm độc làn môi đẩy dứt liền
Mắt ngắm ngay hàng trước mặt đi
Và san cho phẳng ngại e gì
Đường quanh bên phải đừng sang trái
Chân bước vững vàng sợ nỗi chi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét