(Dệt thơ Bóng Tà Dương)
- Chương 05 -
Xa lánh người đàn bà trắc nết - Sống chung thuỷ
(Cn5, 3-23)
Miệng mụ đàn bà dượm phấn
thơm
Môi người trắc nết nhẫy dầu
trơn
Thanh gươm hai lưỡi vô cùng
bén
Ruột lại đầy vun đắng chất
chồng
Chân nó đi vào chốn tử vong
Âm ty dành sẵn một cung
phòng
Con đường sự sống không còn
đó
Lạc lối nào ngờ bước bỗng
không
Lối nó đang đi chẳng đến gần
Ngõ vào nhà ả chớ quan tâm
Bao nhiêu danh dự tan tành
hết
Nhục nhã vào tay đứa bạo tàn
Tài sản nơi con chắp cánh
bay
Kẻ ngoài hưởng thụ lại chê
bai
Mồ hôi nước mắt thành công
cốc
Ma dại thân tàn mất trắng
tay
Muộn màng trách phận lại
than thân
Nghiêm huấn coi thường họa
phải mang
Tai điếc mồm câm đần độn quá
Cộng đoàn hội nghị chúng chê
thầm
Giếng nước nơi con mạch mát
lành
Uống đi chớ để chảy vòng
quanh
Của riêng giữ lấy đừng phung
phí
Kẻ khác chung dùng tất sự
sanh
Hiền thê son sắt thuở hôm
nào
Kiều diễm nai vàng quý biết
bao
Vui sướng thỏa thuê càng gắn
bó
Say sưa ngây ngất hợp tâm
đầu
Thuốc lú bùa mê uống phải
chăng?
Ngoại tình phụ nữ đứa lăng
nhăng
Trời cao có mắt hằng xem
thấu
Che đậy làm sao việc lố xằng
Ác nhân tự vướng bẫy giăng ra
Tội lỗi vương vào đố thoát qua
Quá đỗi ngu si nên bước lạc
Thiếu lời nghiêm huấn chết tiêu ma
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét