(Dệt thơ Bóng Tà Dương}
- Chương 01 -
ÐỀ TỰA TỔNG QUÁT
Ðây là những châm ngôn của Sa-lô-môn, ông là con vua
Ða-vít và là vua Ít-ra-en:
(Cn 1, 2-7)
Châm ngôn thiết thực giúp con người
Hiểu lẽ khôn ngoan tất cả lời
Cao quý thâm sâu và chính trực
Công bình nhân ái khắp muôn nơi
Giúp kẻ ngây thơ sáng suốt nhiều
Đắn đo thận trọng biết bao điều
Châm ngôn ý tứ luôn bày tỏ
Tư tưởng tiền nhân đọng sớm chiều
Tăng nhiều kiến thức trí khôn ngoan
Thấu hiểu tường suy mọi lối đàng
Mở sách lời đầu tôn kính Chúa
Kẻ ngu khinh nhẹ chẳng vương màng
I. PHẦN MỞ ÐẦU
NHỮNG LỜI HUẤN DỤ CỦA KHÔN NGOAN
Người khôn tránh bạn xấu
(Cn1, 8-33)
Này con! Giáo huấn dạy từ
nhân
Tiếng mẹ lời cha phải khắc tâm
Ngôn ngữ vòng hoa xinh kết đội
Là ngàn báu ngọc vượt kim ngân
Bọn người tội lỗi rủ rê chi
Hãy lắc đầu ngay chớ mảng gì
Bọn chúng rình mò giăng rập bẫy
Trói cổ còng đầu thậm chí nguy
Đừng nghe đường mật rót vào tai
Lấy bả vinh hoa dụ dỗ hoài
Đồng hội đồng thuyền thề thốt lắm
Ăn đều chia đủ chớ tin ai!
Ngậm máu phun người đứa đảo điên
Làm điều bạo ngược thốt quàng xiên
Kìa chim nhìn lưới đang giăng mắc
Lại cứ sa vào bẫy ngả nghiêng
Khôn ngoan cảnh báo mọi con đường
Chợ búa lầu cao với phố phường
Từ chốn cổng thành đầy náo nhiệt
Đến nơi thị tứ lắm người vương
Hỡi kẻ ngu si quá khạo khờ
Đeo mang dốt nát đến bao giờ?
Khi nào báng bổ còn cao ngạo
Và đứa ngây đần mãi vẩn vơ
Quay lại đi nào để hối tâm
Hầu mong đón nhận những ơn thần
Để người mở trí lòng thông sáng
Từ mạch linh thiêng xuống chảy tràn
Nghe gọi các ngươi cứ lắc đầu
Bàn tay vươn tới lại hồi thâu
Coi thường khuyên nhủ luôn hờ hững
Lảng tránh buông tuồng rớt hố sâu
Gieo gì gặt nấy lẽ đương nhiên
Tai họa nguy nan sẽ đến liền
Lúc ấy đừng hòng ai cứu vớt
Kêu gào khản cổ chẳng đâu lên
Đã biết cố tình lảng tránh xa
Đắp tai gài trống chạy đường tà
Khinh nhờn sửa dạy trơ như đá
Hậu quả mai này chớ khóc la
Ngây thơ bướng bỉnh thiệt vào thân
Hờ hững ngu si tất lỗi lầm
Bừng mắt mở to nhìn lối sáng
Cuộc đời thanh thỏa tất cư an
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét