(Thân quý tặng Thongvivu)
Đếm đời vừa trọn sáu mươi,
Gập ghềnh sinh lộ, khóc cười trăm phen.
Mỏi chân chưa? Cuộc trắng đen,
Vỗ tay điểm nhịp cho quên phận già…
Nhật nguyệt thệ hĩ,
Tuế bất ngã diên.
Ô hô! Lão hỹ,
Thị thùy chi khiên.(1)
Muốn tựa thông ngơi một giấc an nhiên,
Ngại ai đến bên mình lay quyến rũ.
Bình sinh bất trác trứu suy sự,
Thiên hạ ưng vô thiết xỉ nhân.(2)
Thôi, so dây nắn phím sợi tơ đàn,
Mà vi vút hòa gió ngàn lồng lộng.
Câu an nghĩa cùng trần hoàn vui sống,
Chữ tồn tâm ngay ngắn đọng trong lòng.
Vâng mệnh Trời ngày tháng cứ thong dong,
Giữa nhân thế mở lòng thông thoáng đạt.
Nếu gió thổi ngàn mây đời xô dạt,
Hãy bềnh bồng reo hát với nhân gian.
Sáu mươi tuổi cứ hiên ngang!
Thuyền kinh ăm ắp đầy khoang tặng đời.
Mặc cho năm tháng vèo trôi!...
Bùi Nghiệp
(1) Ngày tháng trôi đi, đâu có đợi mình.Than ôi tuổi già, lỗi ấy do ai. (Chu Văn Công)
(2) Bình sinh chẳng làm việc lỗi, thiên hạ không ai tức giận mình (thơ kích nhưỡng (nện đất)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét